Trong một bài báo mới được phát hành được công bố trên New England Journal of Medicine, Hollis và đồng tác giả Ziana Ahmed rằng ở Hoa Kỳ 80 phần trăm của kháng sinh trong nước được tiêu thụ trong nông nghiệp và nuôi trồng thủy sản với mục đích tăng sản xuất lương thực.
Các loại kháng sinh này khi thải vào môi trường – phun trên cây ăn quả và thức ăn cho gia súc, gia cầm và cá hồi hay một số các ứng dụng khác – đã làm cho số lượng các vi khuẩn miễn nhiễm phát triển mạnh. Nếu vấn đề không được kiểm soát, điều này sẽ tạo ra một cuộc khủng hoảng y tế trên quy mô toàn cầu, Hollis nói.
Một số loài Vi khuẩn có thể chống lại thuốc kháng sinh sẽ phát triển mạnh, Hollis cho biết thêm, tái tạo nhanh chóng và lan rộng trong nhiều cách khác nhau. “Nó không chỉ là thực phẩm chúng ta ăn,” ông nói. “Vi khuẩn lây lan trong môi trường, nó có thể theo gió bay lên trên các tay nắm cửa. Bạn tiếp xúc với các vi khuẩn và bạn chia sẻ nó với người khác qua giao tiếp.
Trong khi đại đa số sử dụng kháng sinh đã đi theo hướng tăng năng suất trong nông nghiệp, Hollis khẳng định rằng hầu hết các ứng dụng này “có giá trị thấp.”
“Đó là về nâng cao hiệu quả của thực phẩm, do đó bạn có thể làm giảm lượng ngũ cốc bạn ăn gia súc,” Hollis nói. “Đó là cho thuốc kháng sinh để gà con bởi vì nó làm giảm khả năng họ sẽ bị bệnh khi bạn nhồi nhét chúng lại với nhau trong điều kiện mất vệ sinh.
“Những phương pháp này rõ ràng là có lợi nhuận cho nông dân, nhưng điều đó không có nghĩa là nó tạo ra một lợi ích rất lớn. Trong thực tế, lợi nhuận thường là không cao như người ta tưởng.
“Giá trị thực sự của thuốc kháng sinh là danh cho con người, giúp cong người chống lại các vi khuẩn gây bệnh, mọi ứng dụng trên các loài khác thực sự không cần thiết.”
Trong khi cấm sử dụng kháng sinh trong sản xuất lương thực là thách thức, thiết lập một khoản phí sử dụng là việc làm có ý nghĩa, theo Hollis: “Tình trạng trên có thể được giảm nhẹ đáng kể bằng cách áp đặt một khoản phí đối với việc sử dụng kháng sinh trong nông nghiệp, tương tự như cách thức mà các công ty khai thác gỗ nộp lệ phí tuổi cây và các công ty khai thác dầu trả tiền”.
Một thực tế như vậy sẽ ngăn chặn việc sử dụng thuốc kháng sinh với hiệu quả thấp, với chi phí cao hơn, khuyến khích nông dân cải tiến phương pháp quản lý động vật của họ và áp dụng thay thế tốt hơn cho các loại thuốc, chẳng hạn như tiêm chủng.
Hollis cũng cho thấy rằng một hiệp ước quốc tế lý tưởng có thể được áp dụng. “Vi khuẩn kháng không phân biệt biên giới quốc gia”, ông nói. Ông nói thêm rằng một hiệp ước như vậy có thể có một cơ hội công bằng của việc đạt được sự tuân thủ quốc tế, các chính phủ có xu hướng được thúc đẩy bởi việc thu ngân sách.
Hollis lưu ý rằng ở Mỹ, một động thái đã được thực hiện để kiểm soát việc sử dụng thuốc kháng sinh trên loài vật, với FDA gần đây đưa ra giới hạn về việc sử dụng thuốc kháng sinh để thúc đẩy tăng trưởng động vật trang trại.